Nhạc vương
Truyện ngắn của Huỳnh Dị
Dịch giả: vinhhoa
- Tang!
Dư �m như muốn dứt hẳn, th�nh l�nh lại v�t l�n "tinh t�nh t�ng tang", một chuỗi đơn �m vang vọng như hạt ch�u rơi tr�n đĩa ngọc. Những tiếng rời r� n�y dường như ở tại một nơi rất xa vời, rất diệu vợi; t�i lại đắm ch�m trong tiếng nhạc nữa rồi!
T�i đ� nh�n thấy tr�i đất đen như mực, với một v�ng �nh s�ng lấp l�nh, tiếp theo l� một chuỗi v�ng �nh s�ng lan xa dần rồi tan biến, v� kinh nghiệm nối tiếp c�ng kh� m� h�nh dung cho được.
Chẳng c� người n�o, chẳng c� một s�n diễn tấu ngo�i trời n�o, chẳng c� c�i g� cả; c� chăng chỉ l� tiếng nhạc giữa Đất Trời, h�a c�ng ảo ảnh thị gi�c kh� m� t�ch rời khỏi cung bậc du dương. Tất cả chỉ giống như một giấc mộng �m �i ngọt ng�o, v�o một đ�m tối giữa m�a hạ ấy.
L�n gi� nhẹ phất phơ qua đồng nội, cỏ xanh cao đến gối ch�n người, nhấp nh� như l�n s�ng, m�nh m�ng chẳng biết đ�u l� c�ng tận bến bờ; trăng s�ng treo cao tr�n dốc n�i trơ trọi, �nh trăng chiếu l�n d�ng nước chảy nhanh dưới bờ dốc. Dưới sự dẫn dắt bởi tiếng nhạc như m� đắm ảo huyền của Tiểu S�m, t�i cứ tho�t rồi lại nhập giữa khung cảnh kỳ dị v� thế giới đầy quyến rũ, th�n n�y kh�ng tự chủ được rồi!
T�i cảm thấy tiếng lặng thinh của đ�n guitar như chọc xo�y v�o hệ thần kinh, v� mạch nhịp c�ng l�c đập nhanh l�n. T�i đ� qu�n mất mục đ�ch để đến buổi nhạc hội, đ� qu�n mất mối ho�i nghi đối với Tiểu S�m, chỉ c�n s�t lại l� cung-nhạc-say-mộng tinh khiết nhất, mỹ miều nhất; v� cảm nhận n�y, chỉ c� được trong một giấc ngủ ngon.
Giữa Đất Trời ch� thuần tuyệt mỹ ấy, t�i đ� khắc phục được nỗi kinh sợ đối với việc sống chết, d�ng thời gian bất tận m� t�i đang ngước tr�ng từ khe hở tay tr�i m�i, thấu hiểu được sự vĩnh hằng bất diệt của vũ trụ, kh�ng c� sự tận c�ng. Đột nhi�n, trong l�ng t�i d�ng l�n một nỗi buồn thương, rồi lại nhanh ch�ng bị thay thế bởi một niềm vui kh�n tả kh�c, đến giờ t�i mới hiểu được thế n�o l� 'trăm vạn nỗi niềm như s�ng dậy trong l�ng.'
�
.Những tài liệu gần giống với tài liệu bạn đang xem
Những tài liệu bạn đã xem