Info
<!--
/* Font Definitions */
@font-face
{font-family:"MS Mincho";
panose-1:2 2 6 9 4 2 5 8 3 4;
mso-font-alt:"MS 明朝";
mso-font-charset:128;
mso-generic-font-family:modern;
mso-font-pitch:fixed;
mso-font-signature:-1610612033 1757936891 16 0 131231 0;}
@font-face
{font-family:"\@MS Mincho";
panose-1:2 2 6 9 4 2 5 8 3 4;
mso-font-charset:128;
mso-generic-font-family:modern;
mso-font-pitch:fixed;
mso-font-signature:-1610612033 1757936891 16 0 131231 0;}
/* Style Definitions */
p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal
{mso-style-parent:"";
margin:0in;
margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-fareast-font-family:"MS Mincho";}
@page Section1
{size:8.5in 11.0in;
margin:1.0in 1.25in 1.0in 1.25in;
mso-header-margin:.5in;
mso-footer-margin:.5in;
mso-paper-source:0;}
div.Section1
{page:Section1;}
-->Vương quốc ảo là câu chuyện kỳ ảo đưa chúng ta đến với thế giới của vương quốc Ao Tuyết, nơi cư ngụ của những người có linh lực kỳ lạ, những pháp sư, những nhà chiêm tinh, những thế giới lồng trong nhau, nơi “bên trong của một đóa hoa anh đào cũng chứa một không gian vô cùng to lớn, còn chính đóa hoa là cửa vào thế giới đó”, nơi con người có thể khiến thời gian trôi thật chậm, nơi mái tóc là thước đo của pháp thuật, nơi ánh trăng cũng có thể là một vũ khí giết người lăng lệ, nơi người mạnh nhất không phải là người có pháp thuật cao cường nhất mà là vị quân vương có trái tim “ôn hòa, lương thiện” nhất, người trở thành quốc vương vĩ đại nhất không vì pháp thuật mà vì “tình cảm rất sâu sắc và tấm lòng rộng mở”.
Vương quốc ảo là khúc nhạc bi thương về tình yêu, tình bạn, tình huynh đệ. Hoàng đệ Anh Không Thích của hoàng tử Ca Sách, vì tình yêu của mình với anh trai, tự thề sẽ làm tất cả để khiến anh trai mình hạnh phúc, không từ mọi thủ đoạn cho dù độc ác và cố chấp nhất mong đem lại tự do hoàn toàn cho đại huynh của mình, ngay khi lưỡi kiếm của người anh trai mà mình yêu thương đâm xuyên qua ngực, điều cuối cùng nhìn thấy chỉ là có quá nhiều những bông tuyết rơi xuống trên người anh, và sợ anh mình bị lạnh nên đã “cố cong ngón tay trỏ lại, niệm chú, biến tất cả những giọt máu của mình chảy ra thành những đóa sen hồng rực lửa vây quanh lấy người đại huynh”.
Vương quốc ảo là bài thơ dài buồn bã về sự trớ trêu của số phận. Tất cả thần dân, bạn bè và những người thân yêu nhất của Ca Sách trước khi chết đều đặt tất cả niềm tin của họ vào sự kiên cường của nhà vua đối với đời sống. Nhưng liệu con người có thể giữ được lòng kiên cường của mình trong bao lâu khi nhận ra cả vương quốc huy hoàng của mình thực ra chỉ là một “thứ đồ chơi, giống như một vườn hoa thủy tinh”; người huynh đệ mà mình yêu thương nhất thực ra chỉ là “sự phối hợp giữa một cánh hoa anh đào, một cánh hoa sen đỏ và một chiếc lông của con chim tuyết”; ân oán mấy đời mấy kiếp của mình cũng chỉ là một trò chơi của Uyên Tế- đấng sáng tạo, người với tất cả sự miệt thị của mình đã hỏi lại Ca Sách, vị vua vĩ đại của vương quốc ảo “ngươi biết sự bé nhỏ của người chưa?”. Ca Sách đã kiên cường tiếp tục đời sống của mình ngay cả khi biết được giới hạn nhỏ bé của số phận, vì chàng vẫn còn giữ được cho mình lòng hi vọng và niềm tin vào sự trở lại của những người chàng thương yêu, một sự hi vọng kiên cường trong tuyệt vọng, nhuốm đầy bi thương.