Info
Đêm nay không có ánh trăng, trời thì tối đen như mực, đưa tay ra không thấy cả năm ngón. Đi trong vùng thôn quê vào ban đêm, khiến cho có cảm giác sởn tóc gáy, sợ hãi đột nhiên có một con quỷ lưỡi dài, mặt mày dữ tợn xuất hiện trước mặt mình. Hứa Tử tan ca về nhà, trên đường phải đi qua một bãi tha ma rộng lớn. Nghe nói vào thời chiến tranh, địch-ta cả hai bên đều chết rất nhiều người, không có cách nào xác định hết tất cả thân phận người chết để mai táng, tùy tiện đào cái hố để chôn cho nên chỗ này đã hình thành bãi tha ma. Trước kia phụ cận còn có vài hộ gia đình, sau lại không biết vì sao dần rời đi. Bãi tha ma càng ngày càng hoang vắng. Ban ngày cũng không có người nào dám một mình đi qua bãi tha ma huống chi là buổi tối. Hứa Tử tuy rằng lá gan không nhỏ, bất quá mỗi ngày đều tăng ca đến mười giờ mới có thể tan ca, muốn một mình một người đi qua bãi tha ma cần phải lấy trăm thước chạy mà qua. Nếu có con đường thứ hai về nhà, đánh chết nàng cũng sẽ không đi qua nơi này. Hứa Tử lớn lên xinh xắn, lanh lợi, một đôi mắt to to tròn tròn, rất có tinh thần, cũng rất đẹp, nên khi nàng nhìn một người thì không nói lời nào cũng có thể theo đôi mắt đoán được nàng chuẩn bị nói cái gì. Đặc biệt chính la mắt của nàng ở trong đêm tối đều nhìn rõ mọi thứ giống như ban ngày. Tóc của nàng đen, dài thẳng đến thắt lưng. Nói chuyện âm thanh cũng rất dễ nghe, nhã nhặn. Tính tình nàng dường như rất tĩnh lặng, lại hiền hòa. Nhân duyên vô cùng tốt, người nào cũng có thể trở thành bạn bè. Gần đây, tin tức ở trên báo có chuyện liên quan đến các cô gái chưa lập gia đình mất tích, bất kể cảnh sát cố gắng như thế nào cũng không thể phá án, các cô gái lần lượt từng người một mất tích, hơn nữa tuổi đều ở mười tám. Nhất thời làm cho lòng người hoảng sợ, hiện tại buổi tối rất ít thấy các cô gái trẻ đi trên đường cái. Hứa Tử vừa tròn hai mươi bốn tuổi, mặc dù chưa lập gia đình, cũng không ở trong tuổi cô gái mất tích. Mang tâm lý may mắn, nàng như cũ đúng giờ tan ca, buổi tối có tăng ca cũng ở lại làm. …