<!--
/* Font Definitions */
@font-face
{font-family:"MS Mincho";
panose-1:2 2 6 9 4 2 5 8 3 4;
mso-font-alt:"MS 明朝";
mso-font-charset:128;
mso-generic-font-family:modern;
mso-font-pitch:fixed;
mso-font-signature:-1610612033 1757936891 16 0 131231 0;}
@font-face
{font-family:"\@MS Mincho";
panose-1:2 2 6 9 4 2 5 8 3 4;
mso-font-charset:128;
mso-generic-font-family:modern;
mso-font-pitch:fixed;
mso-font-signature:-1610612033 1757936891 16 0 131231 0;}
/* Style Definitions */
p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal
{mso-style-parent:"";
margin:0in;
margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-fareast-font-family:"MS Mincho";}
@page Section1
{size:8.5in 11.0in;
margin:1.0in 1.25in 1.0in 1.25in;
mso-header-margin:.5in;
mso-footer-margin:.5in;
mso-paper-source:0;}
div.Section1
{page:Section1;}
-->Có một bài thơ cứ tưởng m.nh rất dễ vỡ, dù bài thơ không phải là món đồ bằng sứ hay pha lê. Nó đứng trong tủ kính, lơ đ.ng nh.n những người mua sách đi ngang qua. Các cô gái mơ mộng thường hay dừng lại khá lâu ngắm nó. Có một cô rón rén với tay lấy bài thơ ra khỏi tủ kính. Bài thơ gần như nín thở v. đ. lâu nó chưa chạm vào da thịt của người con gái nào, bài thơ ngưng thở hoàn toàn khi cô gái chăm chú nh.n vào mắt của nó. Bỗng cô gái buông tay làm bài thơ rơi xuống. Cô gái xu.t xoa muốn khóc khi nh.n bài thơ đang nằm trên mặt đất. Vẹn nguyên một tập giấy lạnh lẽo cùng lúc ấy, h.nh như có ai đó chạm vào cô gái, có lẽ nhà sách khá đông mà lối đi lại hẹp nên bài thơ thấy cô gái cũng ng.. Bài thơ thấy đau nhói v. cô gái vỡ tan. Bài thơ đến đỡ cô gái dậy và ngạc nhiên không hiểu v. sao cô lại vỡ. Cô gái cắm cúi nhặt các mảnh vỡ từ thân thể m.nh. Bài thơ thấy hơi rờn rợn khi cô gái vẫn cứ nhặt các mảnh vỡ trắng muốt của m.nh bằng đôi tay ngọc ngà vừa mới ve vuốt bài thơ. Trong chớp mắt cô gái đ. trở lại b.nh thường. Bài thơ hỏi cô gái ơi sao lúc n.y cô lại vỡ tan như thế? Cô gái dịu dàng đáp thế anh chưa yêu bao giờ ư, có không lấy được nhau gặp lại vẫn chảy nước mắt. Bài thơ lúng túng v. nó chưa biết yêu là g., nó cũng chưa bao giờ biết tha thứ, nó chỉ là một tập giấy được người ta viết chữ lên và thêu dệt nhiều hoang tưởng, nên nó cứ tưởng... từ đó bài thơ mới biết chỉ cần yêu thương hay tha thứ một ai đó, con người ta có thể ng. nhào xuống đất và vỡ tan thành tro bụi mà tập giấy chỉ thích vặn vẹo bí hiểm như nó (là bài thơ) chưa bao giờ làm được
Phần bên dưới chỉ hiển thị một số trang ngẫu nhiên trong tài liệu. Bạn tải về để xem được bản đầy đủ
GỢI Ý
Những tài liệu gần giống với tài liệu bạn đang xem
Thông tin tài liệu
47 trang
Đăng bởi: ngocdung114 -
04/03/2024
Ngôn ngữ: Việt nam, English
5 stars -
"Tài liệu tốt"
by khotrithucso.com,
Written on
04/03/2024
Tôi thấy tài liệu này rất chất lượng, đã giúp ích cho tôi rất nhiều. Chia sẻ thông tin với tôi nếu bạn quan tâm đến tài liệu: Thơ hỏi thơ