Tìm tài liệu

Dinh Menh Trai Ngang

Định Mệnh Trái Ngang

Upload bởi: cuonghung3782

Mã tài liệu: 193125

Số trang: 410

Định dạng: prc

Dung lượng file:

Chuyên mục: Văn học

Info

Rose và Flora là hai chị em sinh đôi, tính tình trái ngược nhau, Rose thì dữ dội như mặt trời, nhẫn tâm và lạnh lùng, Flora êm dịu như mặt trăng, dịu dàng và nhân hậu. Rose bỏ theo người đàn ông khác, để lại người hôn phu Anthony chới với với cuộc viếng thăm gia đình anh đã được lên kế hoạch trước, vậy là Flora đành đóng vai Rose để Anthony không bị khó xử. Kế hoạch của hai người khá hoàn hảo nếu như không có sự xuất hiện của anh chàng bác sĩ Hugh Kyle. Cách đây nhiều năm, Rose đã từng làm tổn thương Hugh, bây giờ sự căm ghét đó đổ hết lên người Flora. Nhưng Rose-Flora sau mấy năm lại như 1 người khác, dù không muốn nhưng Hugh đã phải thay đổi suy nghĩ về cô. Hugh là người đàn ông quen cô đơn sau cuộc hôn nhân đầu, và dù có cưỡng lại như thê 1nào đi nữa Hugh vẫn không cản được Flora bước vào cuộc đời anh... Hugh đang đứng bên cửa sổ quay lưng lại phía bà Tuppy. Bóng anh hằn lên những tấm màn cửa đã bạc màu, những tấm màn cửa do chính tay bà chọn cách đây 40 năm. Ánh nắng mặt trời có thể làm bạc màu những loại vải thượng hạng nhất. Lúc đầu, vải ấy màu cánh sen nhạt. Bây giờ, sau nhiều năm phơi mình dưới ánh mặt trời chói chang, màn cửa chỉ còn là một màu hồng nhạt, xơ xác. Đã lâu bà Tuppy không gửi những tấm màn ấy đến tiệm giặt ủi bởi bà sợ vải sẽ rã ra thành từng mảnh. Tuy nhiên, trong bấy nhiêu năm qua, con gái bà tựa như những người bạn cũ. Đã nhiều năm nay, con gái bà là Isobel cố thuyết phục mẹ thay rèm cửa mới nhưng bà Tuppy nói thay rèm cửa mới chẳng khác nào tiễn bà ra khỏi cửa nhà này vĩnh viễn. Nhưng bây giờ, việc ấy không thể dừng được nữa rồi. Năm nay bà cũng đã 77 tuổi. Sau những năm tháng dài sống trong tình trạng sức khỏe cực kì tốt, bà đột nhiên phát hiện mình bị viêm phổi. Bà không biết mình đã mắc chứng bệnh ấy từ khi nào. Sau một thời gian dài khó thở hệt như phải chui chủi trong một tầng hầm dài hun hút và tối đen, leo ngược dốc để tìm ánh sáng, một hôm bà Tuppy đi khám bác sĩ . Kết quả là bác sĩ liên tục gọi điện đến nhà ba lần một ngày, thông báo tình trạng sức khỏe của bà ngày càng xấu đi. Cuối cùng, một y tá được mời đến tận nhà chuyên lo việc chăm sóc bà. Bà y tá tên Fort William, một góa phụ. Gọi theo tên chồng là McLeod. Bà này vừa cao lại vừa gầy, khuôn mặt lưỡi cày, luôn khoác lên mình bộ trang phục màu xanh nước biển. Chiếc tạp dề màu trắng khiến ngực bà ta phẳng lỳ càng phẳng lỳ thêm. Còn đôi giày thì như được dùng từ kiếp trước cho tới tận kiếp này vẫn chưa thay. Bỏ qua bề ngoài không hấp dẫn đó thì có thể nói bà y tá tất tốt bụng và không có gì đáng chê trách. Vào thời điểm này, chuyện sống chết của bà Tuppy, chủ nhân biệt thự Fernrigg, không còn là một khả năng xa xôi nữa mà đã là hiểm họa ngay trước mắt. Chuyện đó không làm bà hoảng sợ. Đơn giản, bà Tuppy chỉ thấy khó chịu. Lúc này, bà hay nghĩ về quá khứ, về quãng đời từ khi bà mới về làm dâu nhà chồng. Năm ấy bà mới 20 tuổi. Khi chợt nhận ra mình có thai, cô Tuppy thấy vô cùng khó chịu và tức giận vì nó ngăn trở không cho cô đến Albert Hall dự buổi dạ vũ mừng Giáng Sinh. Lúc ấy, mẹ chồng cô đã nói ngay: có mang và ở cữ là một khoảng thời gian dài và khó chịu, có muốn đi chơi đâu cũng không được. Riêng Tuppy thấy có thể có phần nhẹ. Thai nghén chẳng khác nào bị bệnh nặng. Tuy nhiên, là phụ nữ thì phải chịu đựng thôi. Sáng nay trời đẹp. Nhưng khi hoàng hôn xuống chỉ còn ánh sáng lạnh lẽo lọc qua những tấm màn cửa sổ cạnh chỗ anh chàng bác sĩ cao lớn đang đứng. Bà Tuppy hỏi: - Trời sắp mưa ư? Anh đáp: - Sương ngoài biển tràn vào thì đúng hơn. Từ đây không thể thấy những hòn đảo ngoài khơi được nữa rồi. Cách đây nửa giờ, đảo Eigg đã bị sương che khuất. Bà Tuppy đăm đăm nhìn Hugh. Anh chàng cao lớn và thân hình vạm vỡ như đá tảng thoải mái trong chiếc quần may rất vừa bằng vải tuýt. Chàng bác sĩ đang đứng đó tay đút trong túi quần như thể nhàn rỗi đến độ anh chẳng có việc gì phải làm. Hugh thạo nghề hệt như cha anh hồi con trẻ. Anh còn giống ông ở chỗ: không chịu để ý đến vẻ bề ngoài, không thích người khác chăm sóc mình như em bé. Lúc này Hugh đang đứng trầm tư nhìn ra cửa sổ. Nhờ ánh sáng bên ngoài, bà Tuppy thảng thốt nhận thấy tóc anh đã bắt đầu bạc. Vài sợi tóc trắng xuất hiện nơi thái dương. Lòng bà Tuppy quặn thắt. Những sợi tóc bạc ấy khiến bà cảm thấy mình già thêm đi hàng chục tuổi. Nó còn đáng sợ hơn ý nghĩ về cái chết của chính bà. - Tóc cháu bạc rồi đấy! Bà nói bằng một giọng nghiêm khắc như thể chàng trai kia không có quyền bạc tóc vậy. Hugh quay lại. Hai tay anh ôm đầu, miệng cười buồn: - Cháu biết. Cách đây hai ngày, ông thợ cắt tóc có chỉ cho cháu thấy. - Cháu bao nhiêu tuổi? - Ba mươi sáu. - Còn quá trẻ. Đáng lẽ không nên để cho tóc mình phải bạc mới phải. Chắc tại vì phải chăm sóc bà cho nên cháu mới đến nông nỗi này đấy. Trong chiếc áo khoác bằng vải tuýt, Hugh mặc một chiếc áo cổ lọ bằng len. Cổ áo đã phai ra và xơ xác cả. Ngay trước ngực áo có một lỗ thủng cần phải vá lại. Tận đáy lòng, bà Tuppy thương anh vô cùng. Chẳng ai yêu thương thằng bé thật lòng và lo lắng cho nó cả. Đáng lẽ nó không nên ở đây, chôn vùi tuổi thanh xuân nơi miền cao nguyên phía tây này. Phần lớn dân vùng này chuyên nghề đánh cá, loại cá trích nhỏ xíu. Thêm một vài chủ trại nhỏ ở rải rác trong vùng dân cư thưa thớt. Đáng lẽ thằng bé phải ở London hay Edinburgh mới phải. Một tòa nhà cao tầng hoặc một viện nghiên cứu quan trọng mới xứng với anh. Hugh xứng đáng với một chân giáo sư đại học hoặc làm công việc nghiên cứu trong ngành y tế. Khi còn là một sinh viên, Hugh học rất giỏi, đầy nhiệt huyết và tham vọng. Lúc ấy, ai cũng tưởng thằng bé có một tương lai xán lạn. Nhưng rồi nó lại đem lòng yêu một con nhỏ ngu ngốc ở London. Bà Tuppy không nhớ tên con bé, hình như là Diana thì phải. Hugh đưa cô ta về Tarbole giới thiệu với mọi người. Không một ai chịu nổi cô gái ấy. Không màng đến những lời phản đối của bố mình, Hugh quyết định cưới Diana. Đó cũng là một phần tính cách của thằng bé: Hugh luôn cứng đầu. Càng phản đối nó càng không nghe. Đáng lẽ cha nó phải hiểu con mình hơn. Cưới vợ cho con là một việc trọng đại. Nhưng ông Kyle đã quá sai lầm. Bà Tuppy nghĩ thế. Nếu như bây giờ Kyle cha có đội mồ sống dậy đứng ngay trước mặt bà, bà cũng nói nguyên văn như vậy mà không thêm bớt lấy một chữ.

GỢI Ý

Những tài liệu gần giống với tài liệu bạn đang xem

Định mệnh

Upload: gianghiep68

📎
👁 Lượt xem: 361
Lượt tải: 16

Tình Yêu Định Mệnh

Upload: concacanh2010

📎 Số trang: 419
👁 Lượt xem: 327
Lượt tải: 16

Đêm định mệnh

Upload: lylyxinh2010

📎
👁 Lượt xem: 336
Lượt tải: 17

Bàn tay định mệnh

Upload: david_ginola113

📎
👁 Lượt xem: 455
Lượt tải: 16

Định Mệnh Đã An Bài

Upload: huyenthanh_itc12

📎
👁 Lượt xem: 373
Lượt tải: 16

Bàn Tay Định Mệnh 1

Upload: BeBu

📎 Số trang: 467
👁 Lượt xem: 581
Lượt tải: 16

Những quả trứng định mệnh

Upload: trieu_tran

📎 Số trang: 156
👁 Lượt xem: 429
Lượt tải: 16

Định mệnh anh yêu em

Upload: ngoc_lam_cntt

📎
👁 Lượt xem: 376
Lượt tải: 16

Tình yêu định mệnh 1

Upload: tamck_0102

📎
👁 Lượt xem: 380
Lượt tải: 16

Bàn tay định mệnh 1

Upload: gomsonhai

📎
👁 Lượt xem: 31
Lượt tải: 16

Bàn Tay Định Mệnh 1

Upload: haiphuvo

📎
👁 Lượt xem: 101
Lượt tải: 16

Đêm Định Mệnh After The Night Anh Việt

Upload: toanmk

📎 Số trang: 352
👁 Lượt xem: 545
Lượt tải: 21

QUAN TÂM

Những tài liệu bạn đã xem

Định Mệnh Trái Ngang

Upload: cuonghung3782

📎 Số trang: 410
👁 Lượt xem: 441
Lượt tải: 16

CHUYÊN MỤC

Văn hóa nghệ thuật Văn học
Định Mệnh Trái Ngang Rose và Flora là hai chị em sinh đôi, tính tình trái ngược nhau, Rose thì dữ dội như mặt trời, nhẫn tâm và lạnh lùng, Flora êm dịu như mặt trăng, dịu dàng và nhân hậu. Rose bỏ theo người đàn ông khác, để lại người hôn phu Anthony chới với với cuộc other Đăng bởi
5 stars - 193125 reviews
Thông tin tài liệu 410 trang Đăng bởi: cuonghung3782 - 19/11/2025 Ngôn ngữ: Việt nam, English
5 stars - "Tài liệu tốt" by , Written on 19/11/2025 Tôi thấy tài liệu này rất chất lượng, đã giúp ích cho tôi rất nhiều. Chia sẻ thông tin với tôi nếu bạn quan tâm đến tài liệu: Định Mệnh Trái Ngang