Người vô tội_ Harlan Coben
Quyển "người vô tội" của Harlan Coben khá hay. Đoạn đầu truyện hơi dài dòng và nhiều tình tiết, nhưng đến cuối truyện mọi thứ đều đc kết nối với nhau và được giải thích một cách logic. Mình rất khâm phục nhân vật nam chính, anh là một người đầy nghị lực. Bị người đời coi thường, luôn bị xem là phần tử xấu của xã hội cần được loại bỏ, và nơi của họ là ở trong tù chứ ko phải là ở đây.. Mặc dù trải qua quãng đời ở tù, xung quanh toàn những thói hư tật xấu, một thế giới ngầm, lúc nào cũng đe dọa đến tính mạng. Nhưng chính nơi đây đã giúp anh học được cách tự bảo vệ chính mình. Bản chất con người này là thiện, từ trong suy nghĩ tới hành động cùng với một gia đình mà mọi người luôn yêu thương và tin tưởng anh đã tạo một môi trường tốt, giúp anh tin vào ngày mai, ngày anh ra khỏi chỗ tối tăm này.
Cả cuộc đời vợ anh cũng ko kém phần gian nan và trắc trở, nhưng cả hai đều vượt qua được thử thách, tìm đến đc hạnh phúc cuối cùng rất giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Một ngôi nhà ở vùng ngoại ô ko phải là cao sang, nhưng ở đó có một tuổi thơ đầy kỷ niệm với anh trai, bạn bè từ thuở nhỏ và bên cạnh đó là những lời xì xào, bàn tán của hàng xong. Nhưng để có được ước mơ giản dị như vậy, một cuộc sống yên bình, xóa đi những định kiến và sự nhòm ngó, canh trừng của những người mới chỉ biết đến cái "vô tình", hai người đã phải đấu tranh hết mình với chính quá khứ của họ- một quá khứ đầy tội lỗi nhưng cũng thật đáng thương. Chỉ khi họ vượt qua được quá khứ, thắng được tòa án lương tâm khi đó con người mới tìm đc hạnh phúc đích thực.
Câu chuyện vừa là truyện trinh thám với những tình tiết gay cấn, vừa đem lại cho người đọc nhiều suy nghĩ về ý nghĩa của cuộc đời mình, về hạnh phúc. Những gì mình đang có, có thể nó giản dị, có thể mình chưa cảm thấy hài lòng với nó, mình cảm thấy ghen tị với những người hơn mình, nhưng đó lại là niềm ao ước cháy bỏng của những con người, những số phận bất hạnh hơn mình. Cũng giống như ao ước của nhân vật nữ chính. Hơn nữa, câu chuyện còn hướng tới con đường đi tìm hạnh phúc của hai nhân vật chính. Vì hạnh phúc ko phải tự nhiên ai cũng có, cũng ko có ai ban phát cho mà phải chính bản thân mình mong muốn mà thực sự đi tìm mới thấy. Mình rất thích kết thúc của câu chuyện, nó mang một ý nghĩa nhân văn sâu sắc: bất cứ ai dù đã có một cuộc đời lầm lỡ dù bất kể đó là do tự bản thân bước chân vào hay do xã hội xô đẩy nếu họ ko có ý trí, nghị lực vượt lên chính mình, ko tự khẳng định cái tôi của bản thân thì ko ai có thể giúp họ tìm thấy đc hạnh phúc.