Info
William Faulkner(1897 - 1962) là một trong những gương mặt sáng chói của văn học hiện đại. Ngày nay, ở khắp nơi trên thêm giới, tên tuổi ông được nhắc đến với niềm kính trọng sâu xa. Ông là một nhà cách tân táo bạo và là một tiểu thuyết gia lỗi lạc bậc nhất. Trong lĩnh vực tiểu thuyết, ông có thể sánh ngang những tượng đài bất diệt như F.Dostoevsky…; và trong lĩnh vục khám phá sáng tạo văn học, ông cùng hàng ngũ với những người tiên phong như F. Kafka, J.Joyce, M. Proust. . .William Harrison Faulkner sinh ngày 25 tháng 9 năm 1897 tại Mississppi (Hoa Kì) và mất ngày 6 tháng 7 năm 1962. Đang học ởđại học Mississippi, ông gia nhập Không lực Hoàng gia Canada năm 1918, sang châu Âu năm 1925 - 1926, rồi làm đủ nghề để mưu sinh trước khi trở thành một văn hào. W. Faulkner đã đoạt nhiêu giải thưởng văn học lớn như giải Pulitzer, giải National Book và giải Nobel (năm 1950). Cuốn tiểu thuyết thứ tư của W. Faulkner là The Sound and the Fury được ấn hành lần đầu tiên vào ngày 7 tháng 10 năm 1929 đã mang đến cho ông danh tiếng lẫy lừng, đầu tiên là trong giới văn học sau đó là trong quảng đại quần chúng. Tuy nhiên, đến tận bây giờ, cuốn sách vẫn là một thách đố đầy quyến rũ cho bất kỳ độc giả nào muốn thâm nhập vào thế giới âm u, náo động, mãnh liệt và thấm đẫm tình người của W. Faulkner. Nhan đề cuốn sách được tách từ một câu thơ của W. Shakespeare, trong vở bi kịch Macbeth, cảnh 5, hồi 5, đó là một định nghĩa về cuộc đời: “It is a tale toldby an idiot, full of sound and fury, signifying nothing” (Đó là câu chuyện do một thằng ngây kể, đầy những kêu la và cuồng nộ, chẳng có ý nghĩa gì.) Thật vậy, phần thứ nhất của Âm thanh và cuồng nộ là độc thoại nội tâm của một người đần độn bẩm sinh, gào khóc và điên giận, với những ý nghĩ rời rạc, mù mờ, chắp nối, hỗn độn, những hồi ức, liên tưởng nhảy cóc từ thời điểm này sang thời điểm khác,xuôi ngược trên dòng thời gian, lẫn lộn quá khứ, hiện tại, tương lai.“Âm thanh và cuồng nộ”, một tác phẩm bí hiểm nhất của W. Faulkner, không thể dùng ít lời để tóm tắt hay mô tả tác phẩm này. Các nhà nghiên cứu W. Faulkner thường so sánh tác phẩm này như một bản giao hưởng bằng ngôn ngữ gồm đủ bốn chương, thuộc trường phái ấn tượng, trong đó giới thiệu chủ đề, biến mất, tái hiện, để rồi bùng nổ một cách trọn vẹn trước khi kết thúc – mà các bạn sẽ thấy trong phần giới thiệu. Với tôi, điều kỳ lạ, cũng là kỳ diệu nhất nằm ở nhân vật Benjy. Sinh ra thiểu năng, đần độn bẩm sinh, hay bị gọi là thằng khùng (nhưng có lẽ không khùng??). Năm ba mươi ba tuổi, là một thanh niên cường tráng khỏe mạnh về thể lực, nhưng không có một ý thức nào đối với cảnh vật xung quanh, lại càng không có khái niệm về thời gian…Cảm nhận như một con thú hoang dã với mọi bản năng căn bản của chúng. Nổi lên là bản năng tình yêu thương máu mủ ruột thịt với người chị Caddy, và bản năng giới tính. Dưới thân thể cường tráng sung sức, dù không cảm nhận được gì, nhưng mơ hồ, anh ta có một bản năng bị hấp dẫn của giống cái, (mà có lần anh xém nữa thì loạng quạng với các cô nữ sinh đi học về khi anh nhìn thấy họ từ bên này hàng rào). Và đây là điều kỳ diệu: dù thế, đối với chị Caddy, dù kề cận thân thiết, ngay cả có khi ngủ cùng, anh ta không hề, không bao giờ cảm thấy áp lực của bản năng này. Caddy lúc nào cũng “Có mùi như cây…Caddy mùi thơm như lá cây…”.