Info
Bạn có biết Đo Đo là một địa danh nằm ở đâu không? Ở Quán gò đi lên đó mà. Câu chuyện xoay quanh quán ăn có tên là Đo Đo nằm ở giữa Sài Gòn làm cho bao nhiêu người thắc mắc tò mò. Cái tên Đo Đo nghe là lạ, nó nằm ở đâu thế nhỉ? Cô chủ quán Thanh đã nhiều lần nhắc nhở mà Lâm, Cúc, Lan, Kim... vẫn cứ quên mỗi khi khách hỏi: Đo Đo nằm ở đâu? Và ở trong quán Đo Đo này có một cô bé Cúc nói đặc tiếng Quảng rất chân thật, chân thật đến nỗi ngây ngô; một cô Kim thích lấy chồng ngoại; một thằng Cải hiếu thảo không nỡ bỏ người mẹ nuôi để ra nước ngoài; một thằng Lâm ham học cố gắng thi đậu đại học... Mỗi người có một số phận, một hoàn cảnh nhưng ở họ vẫn toát lên một sức sống mãnh liệt, một tình yêu vô bờ giữa những con người với nhau. Truyện viết ngắn, hóm hỉnh với những câu đối thoại chân thật , mộc mạc không khỏi làm bạn bật cười bởi những câu trả lời dí dỏm của Kim, Cúc, Cải, Lâm... Rồi Lâm có thi đậu đại học không? Kim có lấy được chồng ngoại không? Còn Cúc, cô bé đáng thương ấy sẽ ra sao? Quán gò đi lên sẽ giúp bạn giải đáp những thắc mắc trên. “Quán Đo Đo nằm trên đường Nguyễn Hữu Cầu, kế chợ Tân Định, bề ngang bốn mét, bề sâu mười sáu mét ngăn làm ba, ngoài cùng là nơi bày bán, đằng sau vách ngăn là bếp, tít phía trong là phòng tắm và nhà vệ sinh.Gần bếp lò có một cái cầu thang gỗ dẫn lên căn gác lửng, chỗ ngủ của đám con gái, cũng là nơi treo móc đủ thứ áo quần đồng thời là nhà kho chứa đủ thứ lụn vụn như sợi cao lầu, bánh đa, tương ớt, các loại bánh ngọt...Đằng trước quán là khoảnh hiên xi măng nhỏ, buổi sáng ông bán thịt bày gánh bán thịt, bà bán rau trải ni-lông bán rau, chị bán thuốc đẩy xe ra bán thuốc. Đến trưa, khi ông bán thịt dẹp gánh, bà bán rau cuộn tấm ni-lông, chị bán thuốc đẩy xe lại chỗ gốc cây gần đó tránh nắng và khách ăn bắt đầu lục tục vô quán thì khoảnh sân nhỏ đó đích thị là giang sơn của thằng Cải.Nhét một đống thẻ có buộc dây thun trong túi quần, nó bắc cái ghế ngồi tréo mảy ngó ra, oai khủng khiếp. Hễ có khách đun đầu xe vô là nó lật đật đứng lên, nhanh nhẹn đón lấy tay lái, dựng xe giùm khách rồi chìa tấm thẻ ra: nó là sếp bãi giữ xe…”