"...Ở bất cứ đâu, những phòng chờ sân bay càng về khuya càng trở nên trống rỗng. Tiếng ầm ì ngoài đường băng khiến các khối không khí giao động mạnh, như thể cả thế giới chao đảo bay trong khoảng không ướt át thốc đầy gió. Giọng nói trên loa vang lên đột ngột cho biết máybay vừa tiếp đất an toàn. Cho tới khi hành khách mệt mỏi cuối cùng ra khỏi trạm kiểm soát, vẫn chưa thấy người cộng sựï xuất hiện. Vinh lo lắng vòng qua mấy cây cột. Anh đón một cộng sự chưa biết mặt bay ra từ phương Nam. Cô gái mảnh khảnh ngồi trên cái va-li xanh da trời, mớ tóc thẳng vén qua tai. Vẻ như cô ta không còn trông đợi gì cả. Vinh tới gần, hỏi: “Chuyến vừa rồi có ai bỏ bay, tên An, cô biết không?” Cô gái lắc đầu: “Không rõ. Nhưng tôi cũng tên An…” Cảm giác ngạc nhiên vì nhầm lẫn tai hại. Tuy nhiên Vinh chỉ nói đơn giản: “Xin lỗi. Thật khó nhận ra cô là người cần đón.” “Có hề gì. Nhiều người nghĩ tên tôi như đàn ông.”- An đáp.Taxi chở họ vào thành phố. Cô gái lẩm bẩm trong bóng tối: “Ban nãy tôi cứ nghĩ máy bay đi lạc…” Anh đưa cô ta mảnh khăn chùi mắt. Các mẩu thông tin rời rạc giữa họ xóa mờ cảm giác xa lạ. An vừa ra trường nhưng làm thiết kế đã ba năm. Chưa bao giờ cô đi xa. Vinh là trưởng phòng, phụ trách thiết kế đồ họa. Anh sẽ liên hệ mật thiết với người cọâng sự này, theo yêu cầu công việc. “Hãng đang phát triển. Việc chúng ta sẽ nhiều và nặng- Anh nói bình thản- Cô kham nổi chứ?” Ánh tự hào lan trên mặt An: “Tôi 23 tuổi rồi!” “Bằng vợ sắp cưới của tôi.- Vinh nhận xét- Nhưng cô ấy can đảm hơn cô nhiều…” Cô gái cười. Nụ cười trong trẻo giữa bóng tối mùa thu khiến Vinh bàng hoàng. Xe vào nội ô. Những mái ngói trĩu nâu. Loáng thoáng cây như người xanh tái mất ngủ. Tất cả bao phủ bởi vô số làn gió dính nước. Khi taxi đỗ trước khách sạn, cô thảng thốt: “Mùi gì thế?” Vinh hiểu ra: “Hoa sữa. Cô sao vậy?” An cho biết hơi khó thở rồi đẩy va-li vào thang máy cổ, cảm ơn Vinh đã tới đón và đóng chốt, chậm rãi bốc lên cao sau dãy chấn song cũ xưa.Hai tuần tiếp sau Vinh không nói chuyện riêng với An. Cô ngồi giữa các nhân viên đồ họa, làm quen một số yêu cầu thiết kế chuyên biệt, viết chương trình làm việc phối hợp cho văn phòng đại diện ở phương Nam. Một cách kín đáo, người chung quanh cười giọng nói du dương cùng cử chỉ hơi khác thường nơi An. Sáng An tới hãng sớm, áo khoác cũ, tha cái túi lớn đựng bản vẽ. Hết giờ, cô chạy đón xe bus về khách sạn tồi tàn...."
GỢI Ý
Những tài liệu gần giống với tài liệu bạn đang xem
Áo bông chần đỏ"...Ở bất cứ đâu, những phòng chờ sân bay càng về khuya càng trở nên trống rỗng. Tiếng ầm ì ngoài đường băng khiến các khối không khí giao động mạnh, như thể cả thế giới chao đảo bay trong khoảng không ướt át thốc đầy gió. Giọng nói trên loa vangother Đăng bởi lehung73lehung
5 stars -
192140 reviews
Thông tin tài liệu
0 trang
Đăng bởi: lehung73lehung -
10/11/2024
Ngôn ngữ: Việt nam, English
5 stars -
"Tài liệu tốt"
by khotrithucso.com,
Written on
10/11/2024
Tôi thấy tài liệu này rất chất lượng, đã giúp ích cho tôi rất nhiều. Chia sẻ thông tin với tôi nếu bạn quan tâm đến tài liệu: Áo bông chần đỏ