Người đời giết vật ăn thịt, hầu hết đều cho đó là lẽ tất nhiên, cho nên đã mặc tình giết hại, gây biết bao oan nghiệp. Lâu dần thành thói quen, không thể tự biết đó là việc ác. Người xưa có nói, việc giết hại đã gây bao đau khổ, khiến dòng nước mắt chảy mãi không ngừng! Người sống ở đời quý nhất là mạng sống. Mạng sống bị tổn hại thì dù có vinh hoa phú quý, vợ đẹp con ngoan cũng chẳng còn có ý nghĩa gì. Thế mà chỉ vì một chút thích thú trong sự ăn uống lại nỡ giết đi sanh mạng của loài khác, thật là vô lý! Vì thế, với người có trí tuệ thì lẽ ra việc con người ăn thịt động vật phải là chuyện rất quái lạ. Nhưng sở dĩ không thấy lạ là vì trải qua nhiều đời như vậy mà thành quen thuộc, làng xóm đều xem đó thành tục lệ. Vì thói quen đã lâu nên không thể tự biết đó là sai trái, ngược lại còn cho là lẽ đương nhiên nên không còn thấy là việc lạ. Nay thử xét, nếu có kẻ giết người ăn thịt, ắt sẽ bị pháp luật trừng trị ngay. Vì sao? Vì đó không phải là thói quen. Do thói quen nên không biết sự giết hại là lỗi lầm, đã khiến cho muôn vật phải chịu sự đau khổ, nước mắt chảy mãi không ngừng! Nay xét kỹ trong sự ngu mê ấy, lược có bảy điều khuyên răn, mong tất cả mọi người mau mau tỉnh ngộ mà từ bỏ dần chuyện giết hại sanh linh.
Thương thay cha mẹ sanh ta biết bao nhọc nhằn! Ngày ta vừa sanh ra cũng chính là ngày cha mẹ đều phải suy kiệt tâm lực, tổn hao khí huyết, tuổi thọ phải ngắn dần đi. Vì thế, ngày ấy lẽ ra phải biết ăn chay, tránh sự giết hại, cố gắng làm các việc phước thiện để cầu nguyện cho cha mẹ nếu đã quá cố sớm được siêu thăng, nếu còn hiện tiền được tăng thêm phước thọ. Sao chúng ta lại có thể vội quên ơn ấy, ra tay giết hại sanh linh, trên thì gây hại cho song thân, dưới thì chuốc lấy tội lỗi về mình. Chính cái thói quen giết hại trong ngày mừng sanh nhật như thế này đã khiến chúng ta không biết đó là lầm lỗi, gây bao đau khổ cho chính mình và cho biết bao sanh vật tội nghiệp, khiến dòng chảy nước mắt phải chảy mãi không thôi!
Vua Đường Thái Tông là chủ của một vạn cỗ xe nhưng ngày sanh nhật ông còn không tổ chức; Điền Xá Ông chỉ thu được mười đấu thóc liền mời khách đầy nhà, yến tiệc ngày này sang ngày khác, không biết việc ấy có đáng không? Thời nay có những người khi mừng sanh nhật biết thỉnh chư tăng tụng kinh, cúng dường, làm các việc phước thiện, điều đó thật hay lắm!