"Cha! Mẹ!" Thiếu nữ 14 tuổi dùng sức đẩy cánh cửa nhà mình, cũng thành công cắt đứt luôn một màn "ân ái" của cha mẹ trong phòng khách. Một đôi nam nữ đang thân mật ôm lấy nhau, vừa nhìn thấy cô, nam nhân phục hồi lại tinh thần trước, giơ tay phải lên cười ha hả: "U, hôm nay con về tương đối trễ a!" "Đã đói bụng chưa, ăn cơm trước hay là nghỉ ngơi trước?" Nữ nhân cũng hỏi. Bất quá nói tới nói lui, tay của nữ nhân vẫn còn dán trên lưng nam nhân, không nỡ dời đi. (*rơi hàm* cha mẹ này hay a!!!) Uy! Uy! Tha cho cô đi, cho dù bọn họ muốn ân ái, cũng đừng có quang minh chính đại như vậy trước mặt cô chứ. Thiếu nữ ở trong lòng thầm nói. Phải biết rằng, cô vẫn còn vị thành niên a! Một giây... Hai giây... Ba giây... Bốn giây... Năm giây... Cho đến ba mươi giây sau... Thiếu nữ rốt cục không nhịn được nữa bắt đầu gầm thét: "Các ngươi rốt cuộc ôm đã đủ hay chưa!" Phóng ra ánh mắt tức giận, cô bắt đầu vì mình mà ai oán. Có lẽ, trên đời này xui xẻo nhất là cô, thậm chí có cả một đôi cha mẹ ân ái một cách quá đáng. "Ha hả, đủ rồi, đủ rồi." Cười khan hai tiếng, nam nhân và nữ nhân rốt cục lưu luyến tách ra, sửa sang lại quần áo của mình. "Đúng rồi, trên người ngươi làm sao lại bẩn như vậy, không phải lại vừa đánh nhau với người ta đấy chứ" Nam nhân nói, đi tới bên cạnh thiếu nữ, cẩn thận xem xét vết thương trên người cô. Đánh nhau, đúng là không sai, bất quá trọng điểm của đánh nhau là ở..."Cha, con muốn đổi tên!" Thiếu nữ rất trịnh trọng nói. "Sao lại đổi tên, tên của ngươi không phải là rất tốt sao?" Nam nhân vẻ mặt không quan tâm nhiều lắm. Rất tốt?! Thiếu nữ khóe miệng không nhịn được co quắp một chút, "Tốt ở chỗ nào chứ?" Từ nhỏ đến lớn, bởi vì chuyện tên gọi, cô đã gặp phải bao nhiêu cười nhạo a, ai~~~, những chuyện cũ này, nghĩ lại mà thấy trong lòng chua xót! "Chỗ nào không tốt? Cát Tường, Cát Tường, vừa nghe đã thấy đại phú đại quý a!" Nữ nhân ở một bên chen lời. Trong nháy mắt, trên trán thiếu nữ hiện đầy hắc tuyến. Cát Tường... Không sai, tên của cô là Cát Tường, nhưng là... Cô tuyệt đối không cảm thấy Cát Tường a! Cái tên này ở cổ đại, có lẽ là tên rất hay, nhưng là ở hiện đại, sẽ chỉ làm người cảm thấy... quê mùa! "Cùng tuổi con, làm gì có cô bé nào gọi Cát Tường a!" "Ngươi không phải là Cát Tường sao." Nam nhân cùng nữ nhân trăm miệng một lời. Cô giận a! "Con không biết, con mãnh liệt yêu cầu đổi tên!" Cô không cần đại phú đại quý, cô chỉ cần thường thường bậc trung là OK (là từ tác giả a, không phải của Sâu). "Ai, cái này làm sao có thể!" "Chính là, tên gọi này chúng ta suy nghĩ ba ngày ba đêm mới quyết định được, là minh chứng tình yêu của chúng ta với ngươi a." "Cát Tường a, nếu ngươi muốn đổi tên, sẽ làm mụ mụ đau lòng." "Đúng, ba ba cũng sẽ khổ sở." Một nam một nữ, bắt đầu làm ra vẻ ai oán. "..." Đối mặt với điệu bộ này, thiếu nữ không nhịn được muốn sùi bọt mép mà chết. Từ trước đến giờ cô thích mềm không thích cứng, khó đỡ nhất chính là những việc như thế này, "Các ngươi..." Ngoan, tuyệt đối ngoan độc, không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng liền chọt trúng tử huyệt của cô.