Tìm tài liệu

Ke rao ban mua Thu

Kẻ rao bán mùa Thu

Upload bởi: vinhvq

Mã tài liệu: 203894

Số trang: 0

Định dạng: rar

Dung lượng file:

Chuyên mục: Văn học

Info

GHÉT… KHÔNG THỂ GHÉT ĐƯỢC


Chu Nguyễn Nhật Quỳnh


Reeng. . . Tới giờ ra chơi rồi. Phương cắm cúi cố chép nốt mấy dòng chữ cuối của bài giảng văn dài dằng dặc. Bên cạnh, tiếng “nó” la oai oái:

- Xong chưa, đứng lên để tui còn ra đá cầu nữa chứ!

Phương nhăn nhó chép miệng:

- Chưa, chờ chút đi!

Cái bàn chợt rung lên, thoắt một cái, “nó” đã phóng ra ngoài, vọt nhanh qua cửa lớp, để lại dấu giày còn mới nguyên trên bàn và một vết gạch soạt trên trang vở trắng tinh của Phương. Thật đáng ghét!

Nó tên Khang, An Khang, học cùng một lớp, ngồi cùng một bàn với Phương đã hai năm nay rồi. Thằng con trai nghịch ngợm bị xếp ngồi trong góc, đưa con gái tỉ mỉ, siêng năng nhất lớp ngồi ở phía ngoài. Bởi vậy, từ ngày đầu tiên cho đến hôm nay, chưa khi nào cái bàn thứ tư bên góc phải lớp có được giây phút im ắng, lúc nào nó cũng như sắp vỡ tung bởi hai cực trái dấu luôn. . . Đẩy nhau chí choé này. Ngay bữa khai giảng, Phương đã có cuộc “chạm trán” không tốt lành với Khang. Hôm đó, Phương vào lớp trễ, đang nháo nhào tìm phòng thì nghe có tiếng chân bước gấp gáp đằng sau. Như quán tính, Phương vội vã kéo tà áo dài lên nhưng đã không còn kịp nữa, một phần dấu giày bata của tên đáng ghét sau lưng Phương đã in dậm lên tà áo mới trắng tinh. Vèo một cái, hắn đã phóng nhanh lên tầng trên, Phương chỉ còn kịp thấy chiếc giày viền cam chói đến xốn con mắt. Mãi đến giờ chơi hôm ấy, Phương mới phát hiện ra hằng con trai ngồi cạnh mình có đôi giày giống y hệt đôi giày đáng nguyền rủa kia và nó cũng hao hao giống đứa con trai bỏ chạy một mạch ban nãy. Cuộc “thăm dò” bắt đầu và sau đó, “chiến tranh” đã bùng nổ ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ. Thằng Khang xin lỗi mà miệng cứ cười hề hề như chọc tức làm Phương càng thêm ghét. Ghét cay ghét đắng. Trừ những lúc làm bài cần phải “hợp tác”, Phương luôn hạn chế nói chuyện với Khang, vì biết chắc câu trước câu sau thế nào cũng có. . . cãi lộn. Thật oái oăm, hình như mỗi ngày đến lớp, ngoài nhiệm vụ học bài, làm bài đầy đủ, Khang còn có một nhiệm vụ “đặc biệt” là. . . chọc ghẹo cho Phương giận điên lên. Khổ nỗi, hình như ngày nào nhiệm vụ ấy cũng được hoàn thành xuất sắc. Một bên nhăn nhó, mặt mũi đỏ bừng dận dỗi xô ghế đứng lên, một bên nhe răng cười hì hì ôm cặp phóng nhanh xuống đất.

Hôm nay là một ví dụ. Nét xoá trắng bôi theo đường mực xanh xoạc dài vô duyên, xấu xí trên trang vở sạch sẽ của một cán sự Sinh học vốn viết và vẽ đẹp nhất lớp càng làm chủ nhân nó thêm “bốc khói”. Bực ơi là bực. Lần này Phương sẽ im lặng “ghi sổ”, đợi đến dịp rồi cho nó biết tay, không thèm cãi nữa. Chính vì quyết định mới của Phương mà Khang được dịp tròn mắt ngạc nhiên khi bước vào chỗ ngồi. Mặt bàn đã sạch trơn, giống như chưa từng có vết tích của một chiếc giày nào lưu lại. Lạ lùng hơn, Phương vẫn ngồi im lặng viết bài tên trang giấy còn in đậm vết gạch đáng ghét ban nãy. “Chuyện mới nha”- Khang nghiêng mặt sang nhìn Phương, giọng ngây thơ như không biết gì:

- Ủa, phải bạn là Phương không vậy?Lạ ghê!

Phương miễn cưỡng nhoẻn miệng một cái, gật gật đầu rồi lại tiếp tục cắm cúi ghi ghi chép chép. Tiết sao kiểm tra mười lăm phút Sử nên Khang cũng thôi không chọc Phương nữa, bắt đầu lôi tập vở ra ôn lại bài, thỉnh thoảng lại nhìn sang Phương cười tủm tỉm.

“Đồ đáng ghét, cứ cười đi rồi biết!” - Phương nhủ thầm.

Dạo gần đây, giờ ra chơi thằng Khang không thèm tót ra sân chơi đá cầu với mấy bạn nữa. Nó ngồi im lặng trong lớp, lấy giấy ra xếp hạc, xếp xong con nào lại bỏ vào hủ thuỷ tinh nho nhỏ để bên cạnh. Mà phải công nhận, Khang khéo tay lắm. Mấy con hạc nó xếp, con nào cũng xinh xắn, dễ thương. Xếp hạc khó chứ đâu có dễ, vậy mà mấy ngón tay nó cứ thoăn thoắt, thoăn thoắt, loáng cái đã xếp xong một con, hai con, ba con. . . Phương nhìn theo không kịp. Phương thích mấy con hạc của Khang lắm, nhưng học lóm cách xếp mãi không được, tức chịu không nỗi. Đã vậy có lần Phương xuống nước hỏi cách xếp thì thằng Khang lại giở cái giọng khiêu khích khó ưa:

- Kêu tui bằng anh rồi tui chỉ cho. Xếp hạc khó lắm, mua sách về đọc còn chưa chắc biết xếp nữa. . .

- Làm như mình hay lắm không bằng!- Phương dấm dẳng đáp trả.

Khang tỉnh queo:

- Hay chớ sao không? Tui có “phương pháp riêng” đàng hoàng chớ.

Phương bĩu môi, định bỏ đi nhưng nhìn mấy con hạc đáng yêu quá, Phương đi không đành. “Biết xếp hạc rồi, mình sẽ xếp thật nhiều, treo đầy phòng. Dễ thương hết chỗ chê!”- Ý nghĩ đó giữ chân Phương lại, dập tắt “lửa” trong lòng Phương đang bừng cháy.

Phương chép miệng:

- Anh Khang! Được chưa?

Khang thích chí cười lớn:

- Ngoan. . . Em ngoan. . . Nhưng mà. . .

- Nhưng gì nữa?- Phương nhíu mày, bắt đầu thấy “lửa” nổi lên.

- Nhưng mà tui không chỉ được đâu, lỡ mai mốt có người bắt chước rồi sao? “Phương pháp riêng” mà, thông cảm nha em. . .

Chữ em được Khang kéo dài đầy thích thú. Nói xong, nó bật cười thành tiếng thật sảng khoái. Vậy là Phương đã bị nó gạt rồi, tức quá. Mặt Phương đỏ bừng lên, hai tay nắm chặt lại. Trong cơn nóng giận quá thể, Phương ném cuốn sách về phía thằng Khang rồi chạy một mạch ngoài. Khang né người, cuốn sách sạt ngang qua chiếc hũ thuỷ tinh, làn nó lắc lư, chao đảo liên hồi. Cũng may Khang chụp kịp vì chỉ chậm chút xíu nữa thôi là cái hũ đã rơi xuống dất vỡ tan tành rồi.

Thằng Tâm ngồi sau lưng chứng kiến từ đầu đến cuối cuộc tranh chấp giữa hai đứa. Đây không phải là lần đầu tiên hay duy nhất Tâm được chứng kiến cảnh đó. Bao nhiêu cuộc cãi vã ở bàn tư đều làm bàn năm rung động ít nhiều. Và mỗi lần bị “ảnh hưởng”, Tâm vẫn hay theo phe thằng Khang. Nhưng lần này thì ngược lại. Tâm nắm áo Khang kéo ra sau, thúc nhẹ vào người nó:

- Ê, lần này hơi xúc phạm đó mày. Coi chừng. . . ức quá người ta tự tử là mày “ủ tờ”(ở tù) đó.

Giọng nói nửa thật nửa đùa cuả Tâm không làm Khang hốt hoảng chút nào. Ngồi gần Phương đã hai năm, Khang biết tính tình nhỏ quá rõ mà. Làm sao có chuỵện đó được. Tuy nghĩ như vậy nhưng Khang cũng cất chiếc hũ thuỷ tinh vào hộc bàn, chạy ra tìm xem Phương đi đâu.

Phương không thèm tự tử. Nó ngồi trong một góc khuất khóc thật nhiều cho hả cơn tức. Hôm qua, thằng Khang có khoe với mấy thằng bạn ngồi sau lưng hũ hạc này là dành tặng cho một người mà nó rất mến, người làm cho nó cảm thấy yêu đời hơn, yêu cuộc sống hơn. . . Nói chung, Phương biết món quà này rất quan trọng đối với Khang. Vậy Phương sẽ làm cho nó biến mất, bài học cảnh cáo những trò đùa quá quắt của Khang đối với Phương. Nghĩ đến bộ mặt méo mó kiếm quà của Khang, Phương thấy hả giận hơn rất nhiều. Nó lâu khô nước mắt, quày quả đứng lên đi vào lớp học.

Giờ nghỉ giải lao mười phút, bạn bè trong lớp tản hết ra ngoài. Một số xuống sân chơi tiếp, một số mua quà bánh “dự trữ” cho tiết học sau, một số giải quyết chuyện riêng trong. . . nhà vệ sinh. Khang cũng không có trong lớp nhưng nhìn bộ dạng vộ vã ra ngoài của nó, chắc là thuộc “một số” thứ ba. Phương lục hộc bàn Khang lấy hũ hạc cho vào túi xốp của mình. Hôm nay có hai tiết thể dục sau nên mấy đứa con gái trong lớp Phương đều xách theo túi đựng áo dài, túi dồ của con gái, chắc chắn tụi con trai sẽ không dám xét. Vậy là an toàn. “Sự việc” chỉ diễn ra trong một vài tích tắc, đâu đó xong xuôi Phương cũng bỏ ra ngoài lớp. Chỉ cần đợi đến tiết thứ năm thì sẽ trông thấy gương mặt thảm hại của Khang. Cho đáng, ai bảo chọc ghẹo Phương làm chi. Mất cái hũ đó chắc thằng Khang tiếc lắm, vì trong hũ đầy hạc lắm rồi, chắc Khang đang chuẩn bị bỏ thêm tấm thiệp thật lãng mạng đem tặng người ta.

Hết tiết năm, lớp học ùa ra về, chỉ phút trước phút sau thôi đã trống hoác không còn ai. Nói vậy cũng không phải, trong lớp vẫn còn hai đứa trực nhật đang lui cui dọn phấn, khăn, một đứa con gái gom sách vở cho vào cặp chuẩn bị ra về và một thằng con trai đang vã mồ hôi tìm kiếm thứ gì đó, mắt ngó dáo dát xung quanh. Là Khang đó. Lần đầu tiên Phương thấy khuôn mặt nó nhăn nhó, khổ sở đến tội nghiệp, cứ lom khom cố tìm một vật. . . Đã bị dấu chứ không phải bị thất lạc đâu đó. Phương lạnh lùng thảy xâu chìa khoá lên bàn:

- Thôi tui về trước. Ở lại nhớ khoá cửa.

Khang liếm cặp môi khô rang, thở dài:

- Phương thấy hũ hạc của Khang không?

- Không biết.

- Thật không đó?

Một giọng thứ ba chen vào giữa. Phương hoảng hốt nhìn ra trước cửa. Thằng Tâm từ tốn bước vào lớp, thảy cặp lên bàn, nhếch mép cười:

- Chứ không phải Phương lấy sao? Bỏ trong túi xốp phải không?

Phương cứng miệng nhìn Khang. Khang cũng sững người, nó quay qua hết nhìn Phương lại nhìn Tâm.

- Giờ giải lao Tâm thấy Phương. . . Cứ tưởng là Phương chỉ giỡn với Khang một chút thôi chứ.

Phương cắn môi, lôi hũ hạc trong túi ra đặt lên bàn:

- Phương không thèm lấy luôn đâu. Tại vì Phương ghét Khang thôi. Ghét lắm. . .

Nói xong, Phương xách cặp bước nhanh ra khỏi lớp, tránh không cho hai thằng con trai thấy những giọt nước mắt tủi hờn bắt đầu lăn dài trên má.

- Phương!Phương. . .

Có tiếng Khang gọi theo, rồi nó chạy theo Phương, cho một con hạc nhỏ xinh xinh vào túi Phương.

- Chuyện gì vậy?- Phương tròn mắt ngạc nhiên, nước mắt vẫn còn đọng trên khoé long lanh.

- Tặng Phương đó, Khang không ghét Phương chút nào hết. Đừng ghét Khang nha. . .

Cả hai im lặng. Khang mếu mếu miệng chọc Phương:

- Lớn rồi còn khóc nhè nữa, xấu hổ quá!

Đồ đáng ghét! Phương bối rối quá. Tại sao mình ghét hắn lắm mà hắn lại. . . không ghét mình?

GỢI Ý

Những tài liệu gần giống với tài liệu bạn đang xem

Truyện Ngắn Tuổi Mới Lớn Kẻ Rao Bán Mùa Thu

Upload: lequyen2512

📎 Số trang: 358
👁 Lượt xem: 436
Lượt tải: 18

Mùa Thu Quen Nhau

Upload: nguyenthithanhlieubi

📎 Số trang: 753
👁 Lượt xem: 396
Lượt tải: 16

Huyền Thoại Mùa Thu

Upload: thinhphivan

📎 Số trang: 310
👁 Lượt xem: 396
Lượt tải: 16

Mùa Thu Lá Bay

Upload: investgold1

📎 Số trang: 218
👁 Lượt xem: 469
Lượt tải: 16

Giao điểm mùa thu

Upload: nguyenhongduc208

📎 Số trang: 123
👁 Lượt xem: 432
Lượt tải: 16

Tình Ca Mùa Thu

Upload: haprosimexgroup

📎
👁 Lượt xem: 436
Lượt tải: 16

Mùa Thu Hoa Tím

Upload: pinso1

📎
👁 Lượt xem: 526
Lượt tải: 16

Huyền Thoại Mùa Thu 1

Upload: nhungxoan1982

📎 Số trang: 231
👁 Lượt xem: 326
Lượt tải: 17

Mùa Thu Của Cây Dương

Upload: ca68lp

📎 Số trang: 204
👁 Lượt xem: 505
Lượt tải: 19

Huyền thoại mùa thu 1

Upload: hungnguyenwesl

📎
👁 Lượt xem: 31
Lượt tải: 16

Hoa tầm xuân của mùa thu

Upload: nguyetcaominh

📎
👁 Lượt xem: 459
Lượt tải: 16

Mùa thu trên ngón tay NXB Trẻ 2005

Upload: newgoldenpig

📎 Số trang: 164
👁 Lượt xem: 497
Lượt tải: 16

QUAN TÂM

Những tài liệu bạn đã xem

Kẻ rao bán mùa Thu

Upload: vinhvq

📎 Số trang: 0
👁 Lượt xem: 339
Lượt tải: 16

CHUYÊN MỤC

Văn hóa nghệ thuật Văn học
Kẻ rao bán mùa Thu GHÉT… KHÔNG THỂ GHÉT ĐƯỢC Chu Nguyễn Nhật Quỳnh Reeng. . . Tới giờ ra chơi rồi. Phương cắm cúi cố chép nốt mấy dòng chữ cuối của bài giảng văn dài dằng dặc. Bên cạnh, tiếng “nó” la oai oái: - Xong chưa, đứng lên để tui còn ra đá cầu nữa chứ! Phương zip Đăng bởi
5 stars - 203894 reviews
Thông tin tài liệu 0 trang Đăng bởi: vinhvq - 08/11/2025 Ngôn ngữ: Việt nam, English
5 stars - "Tài liệu tốt" by , Written on 08/11/2025 Tôi thấy tài liệu này rất chất lượng, đã giúp ích cho tôi rất nhiều. Chia sẻ thông tin với tôi nếu bạn quan tâm đến tài liệu: Kẻ rao bán mùa Thu