Info
Cô quyến rũ anh vốn chỉ vì giáo huấn một người, nhưng bất tri bất giác cuối cùng diễn giả làm thật.Anh vốn là “Bách hoa tùng trung quá, phiến hiệp không dính thân”, nhưng mà gặp được một cô gái giảo hoạt như cô, thầm nghĩ giữ lấy này một cây miêu, không rảnh nhìn đến phía sau kia cả một rừng rậm.Một cô gái giảo hoạt, hiếu thắng, tuyệt không chịu nói yêu trước người kia. Một anh chàng cường thế bá đạo, muốn làm chúa tể hết thảy sự nghiệp, tương lai, phụ nữ cùng tình yêu Vì thế mặc dù đã muốn yêu, lại ai cũng không chịu nói Anh chỉ nói: “không bằng em gả cho anh đi” Cô cũng chỉ đáp: “Tốt, nhưng trước hết đợi em đánh răng xong đã” Trung tâm tư tưởng: Tình yêu là một hồi chiến tranh, ai động tâm trước nói yêu, liền ở thế hạ phong cuộc chiến đấu giữa cường nam cường nữ ---- yêu nghiệt phúc hắc nhiều tiền mĩ nam và giảo hoạt thủ đoạn tâm cơ mĩ nữ.Trích chap 1 “Hứa Đồng nhìn trong tay tờ ghi chép, xác định chính mình không đi sai. Gọi điện thoại đến cửa hàng đưa địa chỉ, thật là nơi này. Qua cửa bảo vệ, cô đi vào tòa nhà lớn, tìm được phòng 117. Bấm chuông rất lâu mới có người mở cửa. Là một cô gái quyến rũ dường như có chút yêu diễm. Hứa Đồng mỉm cười hỏi: “Tôi ở cửa hàng Hưng Bang Ngũ Kim, xin hỏi cô là người gọi điện đến trong cửa hàng, Hồ tiểu thư?” Cô gái hơi dương cằm gật đầu, vẻ mặt kiêu căng, “Đúng vậy, là tôi!” Hứa Đồng lập tức thu lại nụ cười, biểu tình của Hồ tiểu thư làm cô cảm thấy không thoải mái. Đem miệng vòi nước đưa cho Hồ tiểu thư, Hứa Đồng chờ trả tiền. Hồ tiểu thư lại thấp giọng đối với cô nói: “Cô đưa mấy thứ này cho tôi, tôi cũng không tự lắp chúng được, cô bảo tôi làm sao bây giờ?” Hứa Đồng khẽ nhíu mày. Thời đại này ngày càng nhiều phụ nữ, chỉ biết dùng tinh lực để khoe lên dung mạo, ngay cả đầu óc mình có dính nước hay không cũng không biết, càng không hiểu nên tỏ ra như thế nào cùng người khác nói chuyện. Cô lại một lần nữa mỉm cười, nhìn Hồ tiểu thư, uyển chuyển ôn hòa nói: “Chúng tôi có thể giúp cô lắp đặt, xong phải trả thêm chi phí.” Hồ tiểu thư hừ nhẹ, giống như Hứa Đồng chờ đợi đến lúc này chỉ vì tiền của cô ta vậy. “Tiền không phải là vấn đề, tôi sẽ trả nhiều hơn so với công của cô,chỉ cần cô đổi tốt là được.” Hứa Đồng gật gật đầu vào nhà, khi cúi đầu đổi giầy, vẫn nhìn thấy Hồ tiểu thư dương cằm ngạo mạn. Đáy mắt Hứa Đồng khẽ nhúc nhích, hiện lên mấy tia kì lạ. Hồ tiểu thư nhìn Hứa Đồng một thân quần áo loang lổ - kì thật là quần áo lao động, nhíu mày không chút nào che dấu, mang theo một tia khinh miệt nói: “Cô theo tôi vào phòng, không cần đụng đến nơi nào khác.” Ý tứ rõ ràng sợ cô làm bẩn thứ gì đó trong nhà. Trong lòng Hứa Đồng nổi lên một tia lạnh, khóe miệng tươi cười lại lộ ra dáng vẻ kính cẩn nghe theo….”