Info
<!--
/* Font Definitions */
@font-face
{font-family:"MS Mincho";
panose-1:2 2 6 9 4 2 5 8 3 4;
mso-font-alt:"MS 明朝";
mso-font-charset:128;
mso-generic-font-family:modern;
mso-font-pitch:fixed;
mso-font-signature:-1610612033 1757936891 16 0 131231 0;}
@font-face
{font-family:"\@MS Mincho";
panose-1:2 2 6 9 4 2 5 8 3 4;
mso-font-charset:128;
mso-generic-font-family:modern;
mso-font-pitch:fixed;
mso-font-signature:-1610612033 1757936891 16 0 131231 0;}
/* Style Definitions */
p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal
{mso-style-parent:"";
margin:0in;
margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-fareast-font-family:"MS Mincho";}
@page Section1
{size:8.5in 11.0in;
margin:1.0in 1.25in 1.0in 1.25in;
mso-header-margin:.5in;
mso-footer-margin:.5in;
mso-paper-source:0;}
div.Section1
{page:Section1;}
-->"Công Ty" Câu chuyện xoay quanh các mối quan hệ trong một công ty chuyên về thiết kế. Hầu hết các nhân vật đều còn rất trẻ, mới bước vào đời, bươn chải, với những mục tiêu và khát vọng riêng. Những cô gái chàng trai đã hớn hở sống và trải qua các biến cố lớn với cảm giác tự tin, tuyệt vọng, hy vọng…, những bài học về sự đánh đổi, trả giá và cảm nhận hạnh phúc.
Cuộc đua xuất phát từ một vạch sơn trắng, vắt ngang chính giữa đại lộ trung tâm. Tôi xuất phát. Những bước đầu tiên thơ thới, khá dễ dàng. Tuy nhiên, ở đoạn rẽ, đột ngột đường chạy trở thành một cuộc rượt đuổi khủng khiếp. Những đối thủ không nhìn rõ mặt bám sát sau lưng. Tôi lao thẳng về phía trước, hai chân guồng nhanh. Khớp gối của tôi như một cỗ máy hoạt động hết tốc lực, càng lúc càng cuống quýt, cuồng loạn. Đường hầm tối om. Tiếng gió lùa như các vệt roi quất vun vút. Vài vệt đèn xe chạy ngược chiều sáng lóa biến thành những mũi dao lạnh toát, rạch vào không gian. Tôi đã bị đuổi sát sau lưng. Những bàn tay níu lấy áo tôi, giằng co giữ dội. Một sợi dây tung vút đi, quấn chặt vào cổ tôi, siết mạnh. Tôi vùng vẫy vì nghẹt thở. Những cú đá và cú đấm được tung ra. Sợi dây bị nới lỏng. Tôi lảo đảo chồm dậy, vùng chạy tiếp. Tôi không tìm cách về chinh phục đích đến nữa. Tôi chỉ cố gắng tìm cách đào thoát khỏi cuộc chạy ghê rợn không rõ nguyên cớ này. Tôi rẽ sang phải. Con đuờng vắng vẻ, êm mượt. Tôi chạy chậm dần, thở ra nhè nhẹ. Đúng lúc nhẹ nhõm đó, đột nhiên, một mũi súng đen ngòm hiện ra ngay giữa hai mắt tôi. Mũi súng tiến gần, dí vào chính giữa trán. Không khuỵu xuống, cũng không tìm cách tháo chạy. Chẳng phải can đảm gì. Đơn giản là toàn thân tôi đã đông thành băng đá. Mũi súng nóng dần lên, như một dấu nung in trên trán. Tôi nhắm nghiền mắt, chờ đợi tiếng nổ định mệnh.