Truyện ngoài lề Sáng sớm trong công viên, bốn bà mẹ sau khi tập thể dục xong đang ngồi ở ghế đá nói chuyện phiếm, trong đó có một bà mẹ đột nhiên thở dài một ngụm đại khí. “Làm sao lại thở dài như vậy?” Mẹ Trương hỏi mẹ Lí đang thở dài “Nghĩ đến đứa con bất hiếu kia của tôi, tôi có thể nào không thở dài?” mẹ Lí than thở nói. Mẹ Lí chỉ sinh được một đứa con, nuông chiều từ nhỏ, kết quả là năm nay ba mươi mấy tuổi rồi còn không có công ăn việc làm, chơi bời cờ bạc lêu lổng. Lần trước bà rốt cuộc rút kinh nghiệm quyết định không cấp tiền cho con đánh bạc, không nghĩ đến nó lại ăn trộm của cải trong nhà đi bán, tức giận đến nỗi huyết áp tăng cao, mỗi ngày đều phải chịu khó đi tập thể dục. “Nó lại làm sao vậy?” mẹ Trương hỏi. “Trước kia nó bảo tôi cho nó tiền nói là muốn cùng bằng hữu kết phường việc buôn bán, tuy rằng sớm biết rằng đó đều là lấy cớ, nhưng tôi không nghĩ tới......” mẹ Lí nói xong lại thở dài một hơi, lắc lắc đầu, không nói tiếp câu dưới . “Không nghĩ tới cái gì ? Bà đừng nói được một nửa lại thôi chứ.” Mẹ Lâm nhịn không được mở miệng nói. Mẹ Lí nhìn bà kia một cái, có điểm hối hận vừa rồi nhịn không được đã nói nhiều, nhưng suy nghĩ một chút, cho dù bà không nói, trong nhà ông chồng cùng đứa con bất hiếu kia mỗi lần cãi nhau đều rống to kêu to , sớm hay muộn hang xóm đều sẽ nghe thấy cuối cùng mọi người đều biết, lúc đó người ta nói nghe sẽ thêm mắm thêm muối, không bằng bà cứ nói luôn đi. “Cái đứa bất hiếu kia đem tiền của tôi toàn đi ra quán uống rượu tối ngày, còn yêu một đứa bồi bàn ở quán rượu, nói muốn cưới đứa con gái đó “Cái gì? Thiệt hay giả?” Mẹ Lí trừ bỏ thở dài, đã muốn không lời nào để nói . Tục ngữ nói hảo, từ mẫu nhiều bại nhi, bà thật sự thực hối hận không đem những lời này để ở trong lòng, hiện tại hối hận đã muốn đã quá muộn. “Mẹ Trử, vẫn là bà tốt số. Tuy rằng không có con trai, nhưng lại có bốn đứa con gái xinh đẹp, hiếu thuận lại thông minh có hiểu biết, tôi thật sự thực hâm mộ bà.” Mẹ Lí nhìn về phía mẹ Trử là người có khí chất nhất, thoạt nhìn trẻ tuổi nhất, dáng người lại bảo trì tốt nhất, vừa thấy đã biết bình thường rất ít có phiền lòng. “Tôi cũng thực hâm mộ bà.” Mẹ Trương phụ họa nói. Bà mặc dù có ba đứa con, khi còn con gái chúng cũng hiếu thuận, nhưng khi đã kết hôn đều biến thành con dâu của người ta, chẳng ai còn để ý đến bà già này nữa nha. “Kỳ thật mọi người đều nói bà người mẹ có số mệnh tốt nhất trong tiểu khu , thực hâm mộ bà đã sinh được bốn đứa con gái đáng yêu kia. Mọi người đều nói chỉ cần có một đứa nhỏ giống như một trong bốn đứa con của bà lúc nhỏ hiếu thuận lại nghe lời thì đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.” Mẹ Lí nói lại tâm nguyện của những người mẹ khác “Các bà không phải hâm mộ tôi đâu, mấy đứa con của tôi, nói thật chính tôi cũng có rất nhiều phiền não.” Mẹ Trử lắc đầu thở dài nói. Bốn đứa con của bà kỳ thật rất hiếu kỳ nhưng đối với chuyện tình cảm hôn nhân bà lại không quản được, bọn chúng đứa thì quật cường, đứa thì có chủ kiến riêng của mình. Đứa thứ nhất kết hôn sớm Y Y, hai mươi hai tuổi đã kết hôn, đứa nhỏ đều đã mười tuổi , gần nhất lại đột nhiên nói nó muốn ly hôn, cuộc sống hiện tại không phải là hạnh phúc mà nó mong muốn, bà thật là bị dọa a. Đứa thứ hai không kết hôn Nhĩ Nhĩ, năm nay đã ba mươi mốt , rõ ràng có bạn trai đã kết giao nhiều năm, lại không biết đang làm cái quỷ gì nói nó không muốn kết hôn, nó nói hiện tại đang rất hạnh phúc, thật sự tức chết bà . Còn có đứa thứ ba chưa kết hôn hôn San San, mắt thấy sang năm sẽ ba mươi , lại ngay cả một người bạn trai đều không có, còn nói hiện tại lưu hành kết hôn muộn, cô mới ba mươi vẫn còn trẻ, không vội, không vội. Hoàng đế không vội, khả cấp tử này thái giám . Cuối cùng chính là đứa con út Tự Tự, bởi vì là ngoài ý muốn có, cho nên tuổi cũng cách xa nhất so với ba chị của mình, năm nay vừa mới tốt nghiệp đại học mà thôi, kết quả ngày đó lại đột nhiên chạy tới cùng bà nói nó muốn kết hôn, thiếu chút nữa đem bà hù chết. Ai nói bà không phiền não ? Phiến não của bà có khi mới là nhiều nhất a. Nhiều đến nỗi sợ hãi ngày nào đó tỉnh lại một đêm sợ đầu sẽ bạc trắng. Phiền não nha!