Xin tặng Bảy Thế Kỷ Thơ Tình Pháp này cho những chàng chăn cừu điền dã, những cô gái đào hoa phồn tạp, những xướng nhân lỗi lạc, những nhạc công tư lự dịu dàng, những hiệp sĩ lai rai, những đóa hướng dương bé bỏng mơ màng, những huyễn tưởng vạn đại nên thơ, những hư từ thiên thu khôi vĩ, những sóng vỗ núi rêu, những chuông ngân gọi gió tháng mười, những giai điệu nhàn nhạt ủ ê, những bình pha lê ngọt ngào nước mắt, những xanh ngắt trời đêm, những giấc êm nguyên thủy, những con quỷ sa tăng cô đơn, những hà sơn lỗ đỗ, những vỗ về đi qua chong chóng, những vang bóng ngát thơm mùi trầm; cho những người yêu thơ, yêu tiếng Pháp, và yêu tình yêu
- “TÌNH TUYỆT VỌNG (FÉLIX ARVERS)
Lòng ta chôn một khối tình,
Tình trong giây phút mà thành thiên thâu.
Tình tuyệt vọng,nỗi thảm sầu,
Mà người gieo thảm như hầu không hay.
Hỡi ơi, người đó, ta đây,
Sao ta thui thủi đêm ngày chiếc thân?
Dẫu ta đi trọn đường trần,
Chuyện riêng dễ dám một lần hé môi?
Người dù ngọc nói hoa cười,
Nhìn ta như thể nhìn người không quen.
Đường đời lặng lẽ bước tiên,
Ngờ đâu chân đạp lên trên khối tình.
Một niềm tiết liệt đoan trinh,
Xem thơ nào biết có mình ở trong.
Lạnh lùng lòng sẽ hỏi lòng:
"Người đâu tả ở mấy dòng thơ đây?" “
- Cảm giác
Buổi chiều xanh, trên những con đường nhỏ
Rảo bước chân trên hoa cỏ nhẹ nhàng
Mơ ước trong đầu, trên tóc ngọn gió
Tôi nhận ra hơi mát dưới bàn chân.
Không nghĩ suy, không lời trên môi lặng
Nhưng con tim yêu hết thảy trên đời
Và ngọt ngào trong hoàng hôn thơ thẩn
Thiên nhiên tựa hồ như người đẹp cùng tôi.